Chương 12: Trong nguy cấp đột phá siêu phàm giả

Chương 12: Trong nguy cấp đột phá siêu phàm giả

Trông thấy một hồi ác chiến kết thúc, Lâm Vũ bội phục minh tệ toả ra lực hấp dẫn, đến nỗi quỷ dị cấp thấp cũng thèm muốn, bất chấp Thẩm Thi Thi đáng sợ.

Đáng tiếc kết cục bọn chúng rất thảm, ngoại trừ một số chạy thoát, còn lại đều bị Thẩm Thi Thi cắn nuốt, lau sạch tồn tại, cho dù làm mới cũng không thể phục sinh trở về.

Một chuyến này, ngoại trừ chấn nh·iếp đám phế vật, Thẩm Thi Thi còn cầm tới hồn châu, ngón tay dài vạch phá không gian.

Tức khắc hơn một trăm khoả hắc sắc hình cầu rơi xuống, an vị ở trên không trung.

Hạ phẩm hồn châu.

Đẳng cấp ngang bằng ở trong cửa hàng phó bản.

Lâm Vũ không lấy làm ngạc nhiên, nhanh tay thu hết toàn bộ, lại đặt chồng dày minh tệ lên bàn, ngữ khí vui vẻ:

"Cảm tạ Thẩm phu nhân chấp nhận giao dịch, số minh tệ còn thừa xem như đáp lại bữa ăn này."

Thẩm Thi Thi sớm đã không nhịn được cầm lên, miết nhẹ lên bề mặt, chỉ cảm thấy tầm mắt như ngược dòng trở về địa phủ, tham lam từng ngụm lại từng ngụm ăn vào.

Mỗi tờ minh tệ ẩn chứa thuần âm chi khí nồng đậm, đơn giản là lợi hại cực điểm, bị Thẩm goá phụ thôn phệ, không ngừng sản sinh quỷ lực, đẳng cấp chậm rãi tiến lên.

Vỏn vẹn nửa tiếng, cắn nuốt hơn trăm tờ minh tệ, có loại cảm giác quỷ lực bành trướng, kém một chút liền đột phá F+ cấp.

Đáng tiếc là.

Cắn nuốt một trăm tờ minh tệ, thuần âm chi khí vẫn chưa bị nàng hấp thu hết, phân nửa du tẩu trong thể nội, cường hoành bá đạo, ảnh hưởng quỷ thể ngưng thực.

Thời gian ngắn là không thể nào xong.

Thẩm Thi Thi nhíu mày, nàng nhìn về phương hướng Tiểu Thanh, tự động giải khai quỷ dị lực lượng, tầng sương mù biến mất, tức khắc cơn buồn ngủ ập tới, nam hài cứ như thế nằm gục xuống bàn, hơi thở đều đặn.

Sau đó.

Ánh mắt băng băng lãnh lãnh khoá chặt Lâm Vũ, như có như không sát khí quanh quẩn.

Tạm thời có thể bỏ qua tên này, nhưng mà chờ nàng hoàn toàn thôn phệ thuần âm chi khí, thực lực tiến tới đẳng cấp mới, tuyệt đối muốn làm thịt đối phương.

Chính là moi bằng sạch số minh tệ còn lại.

Đúng thế, Thẩm Thi Thi vô cùng nghi ngờ, chừng này minh tệ, vẫn chưa phải tất cả.



Thu hồi ánh mắt bất thiện, lạnh nhạt mở miệng nói:

"Bây giờ không còn sớm, Tiểu Thanh đã mệt ngủ trước rồi, mong gia sư ngày sau lại đến."

Nói đoạn cửa phòng tự động mở ra, hành lang u ám, phá lệ ngột ngạt.

Lâm Vũ gật đầu chấp thuận, ra hiệu Doãn Hiệp đẩy xe trở về.

Vừa bước khỏi cửa, đại môn đóng rầm, bốn phía khôi phục yên tĩnh, trong tối phảng phất luôn có con mắt chăm chú.

Từ lúc minh tệ xuất hiện, trên người hắn đã nhiễm lên một tầng địa phủ khí tức, đối với quỷ dị có lực hấp dẫn nhất định.

Nếu không phải phát hiện Doãn Hiệp khó xơi, quy tắc phó bản ảnh hưởng, quỷ dị sớm đã lao ra t·ấn c·ông hắn.

Một đường thuận lợi kì lạ.

Lâm Vũ nhanh chóng lên lầu, cũng không trở về tầng bốn, căn phòng khả năng cao đã bị chiếm mất, thay vì tốn công sức đuổi đám ngươi đi, hắn lựa chọn tìm một phòng mới.

Dù sao quỷ dị bị Thẩm Thi Thi g·iết rất nhiều, chắc chắn sẽ dư ra chỗ trống.

Mắt âm dương khai mở, thông qua dấu vết quỷ dị lưu lại, ở trên tầng hai tìm được một nơi thích hợp, số phòng hai trăm lẻ tám.

An ổn ngồi trên giường, mặt khác quan sát không gian tài khoản

【Vật phẩm: Mắt âm dương, Phó bản chúc phúc *198, Hạ phẩm hồn châu *210, Con rối quỷ dị *99】

Lấy ra mười hai khoả hồn châu, cẩn thận đưa cho Doãn Hiệp bổ sung năng lượng, sau đó yên tâm vì mình sở dụng.

Thời gian trôi nhanh.

Khoảng cách ở đây cũng đã mấy tiếng, đột ngột khách sạn rung động, tới từ tầng dưới, một loại uy áp kinh khủng bộc phát, mang theo khí tức âm lãnh cực điểm quét ngang.

Phàm là cảm nhận được đều không khỏi sợ hãi, phảng phất bàn tay vô hình bóp chặt trái tim, tới nỗi Lâm Vũ cũng là âm thầm giật mình.

Quỷ dị lực lượng ba động này, cơ hồ đã chạm tới E cấp, còn đang liên tục tăng lên.

Nội tâm suy đoán.

Khả năng rất lớn, Thẩm goá phụ thành công đột phá, hơn nữa tới từ bản năng báo hiệu, nguy hiểm cành lúc càng gần.

Lâm Vũ tỏ vẻ ngưng trọng, mắt nhìn đồng hồ trong tay, cho tới mười hai giờ vẫn còn mười phút nữa.



Nhất là.

Dựa theo tính cách quỷ dị, tuyệt đối sẽ tìm tới hắn đầu tiên, dù sao thực lực bành trướng, con rối gây ra áp lực sẽ đại giảm.

Đương nhiên Lâm Vũ không cho rằng, Thẩm Thi Thi tìm tới chỉ là trút giận đơn thuần.

Từ lúc hắn bày ra tài đại khí thô, minh tệ có lực hấp dẫn c·hết người, nguyên bản không đủ sức mạnh bảo vệ bản thân, sớm muộn sẽ bị nhắm tới.

May mắn.

Tính toán thời gian Thẩm goá phụ tiêu hoá hết đống minh tệ kia, cũng vừa vặn đến giờ, hắn đã có chuẩn bị.

Chỉ thấy.

Lâm Vũ cầm ra một con rối khác, tiêu hao hồn châu, rót nguyên năng vào bên trong, năng lượng dồi dào kích phát quỷ dị sống lại, hình dạng theo đó thay đổi, biến thành bộ dáng nam tử trẻ tuổi, vẻ mặt lạnh như băng, không tìm thấy cảm tình.

"Ngươi cùng Doãn Hiệp chặn cửa hai bên, có quỷ dị tiến tới lập tức ngăn lại, bằng mọi giá cản ở bên ngoài."

Lâm Vũ ra lệnh, hắn cấp tốc lấy ra hồn châu mới, nhanh chóng hấp thụ nguyên năng, từng chút một tận dụng tăng tiến lực lượng.

Ước chừng chưa tới một phút, hồn châu mới ảm đạm phần nhỏ.

Răng rắc.

Đột ngột.

Sâu trong thể nội ầm vang một tiếng, như gông cùm xiềng xích được phá bỏ, xương cốt v·a c·hạm vang lên kẽo kẹt, cả người tràn đầy sinh lực, bộc phát siêu phàm khí tức.

Lâm Vũ đứng thẳng trên giường, cơ thể phát sinh biến hoá, hắn rõ như ban ngày, lúc trước bộ dáng gầy yếu, bây giờ hình thể to hơn một vòng, mỗi một tấc huyết nhục dưới da, đều ẩn chứa sinh mệnh lực dồi dào.

Toàn thân bừng bừng phấn chấn.

Hắn đột phá siêu phàm giả, hơn nữa thành công tiêu trừ bệnh trạng.

Đúng lúc này một đạo thanh âm sắc nhọn chói tai, vạch phá bầu không khí yên tĩnh, giống như phi cầm thê lương buồn bã hót vang, lại giống nữ nhân tê tâm liệt phế kêu gào.

Hành lang trống trải, ngoài ý muốn xuất hiện từng tiếc bước chân quỷ dị, mỗi lúc một dồn dập, cảm tưởng sàn nhà đều đang rung chuyển.



Mỗi một chỗ bề mặt đều đang dâng lên cháy đen khói bụi, mùi vị tanh tưởi phảng phất xuyên qua kẽ hở, tràn ngập trong phòng.

Kiến trúc hiện đại cấp tốc mục nát, trở về thời đại nguyên thủy.

Hai con rối quỷ dị run lên, bọn chúng nâng ánh mắt lạnh lùng, khoá chặt vị trí bên ngoai nơi đó tồn tại vật thể, không ngừng toả ra sát khí ngập trời.

Âm u lạnh lẽo, tiếng khóc than văng vẳng bên tai.

Thẩm goá phụ nâng lên cánh tay đen thui, khô gầy trơ xương, năm đầu ngón tay sinh trưởng vuốt nhọn, cấp tốc cào rách cửa gỗ, thông qua kẽ hở nhìn vào bên trong.

Con mắt tối đen nở rộ huyết sắc.

Nàng phát ra tiếng cười quỷ dị, ghê rợn lạnh sống lưng.

"Ngươi không thoát được!"

Răng rắc.

Bàn tay phá mở cửa lớn, thân thể hư thối cháy đen muốn bước vào, đáng tiếc nghênh đón nàng là hai quyền đầu cứng rắn, đánh vào trước ngực, cơ hồ muôn đâm xuyên.

Thẩm Thi Thi rống lên, quỷ lực mạnh mẽ trào dâng, khí tức địa phủ phóng xuất, nhất thời nắm lấy hai cánh tay kia, trực tiếp kéo qua, lực đạo rất lớn, đem hai con rối đánh sâu vào bề mặt tường đá.

Thẩm Thi Thi nhếch miệng khinh thường:

"Chút thủ đoạn này liền nghĩ ngăn cản được ta, quá ngu ngốc rồi."

Ánh mắt khoá chặt thân ảnh phía trước, thoáng qua một tia tham lam.

"Gia sư, chỉ cần ngài dâng hết toàn bộ minh tệ còn lại, ta đảm bảo ngài vĩnh viễn là gia sư của Tiểu Thanh, mỗi tháng trả công, sống an ổn không lo về sau."

Nào dâng lên minh tệ.

Đúng thế chính là minh tệ.

Ngắn ngủi.

Khí tức địa phủ nồng đậm tái hiện, minh tệ chất thành từng toà núi lớn, cơ hồ bốc lên thuần âm chi khí ngưng thực, nồng đậm tới cực điểm viễn siêu toàn bộ khách sạn mang tới quỷ khí lạnh lẽo.

Lâm Vũ đặt tay lên chồng tiền, khoé miệng cong cong:

"Đồ vật ở đây, Thẩm phu nhân muốn liền đi qua lấy."

Nhưng mà.

Dừng lại một chút, ánh mắt ý vị thâm trường.

"Chỉ sợ Thẩm phu nhân không có bản lãnh kia."
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp

- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằngKNBshoặc
Nhập số lượng chương muốn mở khóa đồng thời
ĐổicandysangKNBsở đây